Có lẽ tôi là người khó tính?

Dạo gần đây tôi tâm trạng thế khi nhìn danh sách các sinh viên chọn giảng viên để làm đồ án tốt nghiệp ít có tên mình. Sinh viên cứ nghe Thầy Phan phản biện đề tài của mình là lo lắng sợ sệt rồi. Cứ học môn thầy Phan là thấy chữ khó trước rồi. sao vậy nhỉ? tôi khó chăng?

Đi dạy hơn 10 năm nhìn lại, mình còn lại những gì.? Có lẽ bạn sẽ nghĩ tôi sẽ còn lại một tài sản kết xù nào đấy, một chiếc xe hơi đẹp hay một món qùa  giá trị... Không! tôi không thật sự có những thứ đấy, cái tôi cần nhất là tình người, tình cảm giữa những người sống trong một xã hội đầy những khó khăn cạm bẩy, tôi cũng chẳng có nốt.

Có lẽ tôi là người khó tính nên đâm ra sinh viên rất ít dám trao đổi với tôi? vào lớp tôi hay la khi các bạn không chú tâm vào bải học; hay bài học nhàm quá và tôi giảng quá tệ?

sao vậy nhỉ, là một giảng viên tôi luôn tâm niệm phải đưa những kiến thứ mình biết trước sinh viên đê họ có đủ kiến thức cơ bản mà vận hành vào cuộc sống sau nay. Vì thế tôi luôn khắc khe khi đánh giá việc học của sinh viên. Điểm sinh viên cơ bản chỉ là điểm 9. Ai mà đạt 10 điểm chi khi mình đánh giá sinh viên có kiến thức bằng những gì mình biết hoặc hơn mình. (Tôi không sợ các bạn hơn tôi đâu. Tôi luôn mừng về điều ấy). Và vì thế khi sinh viên thật sự không hiểu thì điểm dưới 5 là điều bình thường. Sinh viên rớt..có lẽ chính vì điều này sinh viên không có thiện cảm nhiều với tôi. tôi không thể châm chướt hay nhẹ tay với những sinh viên không học hay không thể hiện được sự hiểu biết của mình trong bài thi cuối kỳ. tôi khó tính chăng?

với những kiến thức ít ỏi tự trao dồi sau 10 năm, kinh nghiệm tối thiểu sau 4 năm đi làm thục tế, tôi luôn tự bản thân bổ sung kiến thúc để bài giảng mình tốt h ơn có thể , phương pháp giảng dạy luôn là  điêu mà tôi luôn phải là đ iều mà tôi luôn suy nghĩ khi bước  lên bục giảng. Làm thế nào để sinh viên có thể nắm dược kiến thức mình đang biết và có khả năng vận dụng vao trong  thực tiển. có lẽ vì thế mà tôi luôn căng thẳng  và đâm ra  khắc khe với sinh viên  khi lên lớp? và vì thế sinh viên cũng bức bối khi học tập? tôi khó chăng?

các môn tôi dạy theo tự nghiệm của bản thân là môn rất cơ bản và là kiến thức rất cơ bản của ngành, đã áp dụng vào nhiều lĩnh vực tuy nhiên nếu chỉ  lướt qua sẽ không thấy áp dụng ở đâu. Và theo sinh viên truyền miệng là nhưng môn chua như dấm mà không biết  học để làm gì? Khó là từ mà sinh viên nhận được từ anh chị đi trước khi được hỏi về môn học. Vì thế khi vào lớp tôi luôn thấy những cái đầu uể oải trong giờ học của tôi. nên tôi bắt sinh viên làm việc nhiều hơn, vận dụng nhiều hơn, tuy nhiên có lẽ do quá nhiều môn học nên việc căng thẳng của một môn học làm sinh viên bức bối và có lẽ chính vì thế kết quả điểm số môn học thường chỉ cao nhất là khá giỏi và nhiều sinh viên phải học lại môn này? Tôi khó  chăng?

Hồi trước lúc tôi còn sinh viên khi học môn này các bạn của tôi luôn  hào hứng và làm bài rất siêng, tôi cũng không ngoại lệ. Chính vì những cái hay của nó mà  tôi mới dám nhận dạy môn cơ bản này. có lẽ  tôi khác khác các bạn vì tôi là sinh viên toán còn các bạn thi mơ ước trở thành nhà kinh tế giỏi. Chính những mơ ước thiên hướng làm kinh tế mà cái gì hơi nghiêng về khoa học thì các bạn ngán?  những gì có thể áp ụng thục tế rõ rang thì hứng thú các bạn hơn?.  Tôi không nghĩ như vậy. Có lẽ phương pháp tiếp cận của tôi không được tốt?

 Hay là bây giờ tôi dễ hơn với các bạn, các bạn làm sao tôi cũng xệ xòa cho qua, học sao cũng được các bạn cũng sẽ được 5 điểm?  Hay cứ dạy khó nhưng đề thi cứ những gì đã dạy thì cho ra y chang? Hay tôi cần thân thiện với các bạn hơn? hay là..................

tôi thật sự đã không thành công trong suy nghĩ và trong hành động. 

Các bạn cựu sinh viên (các bạn có lẽ dám nói nhất) của Đại học Cửu Long (2002-2006), của đại học Bình Dương (2004-đến nay) và của Đại học Kinh tế luật(K04 đến nay) hay các bạn đang theo học các lớp của tôi dám nói dám nghĩ dám làm, hãy cho tôi những nhận xét, suy nghĩ  chân thật nhất nhé....

tp hồ chí minh

13/4/2013

blogcategory: 

Comments

Trong khóa của em cũng rất may mắn được thầy dạy môn cấu trúc dữ liệu và mạng máy tính. Và Em thấy cách truyền đạt của Thầy cũng rất dễ hiểu và rât hay là Thầy thường nói về thực tế (cái đó sinh viên rất cần) Vì vậy em đều vượt qua môn thầy một cách khá dễ dàng.

Các bạn sinh viên mới ơi, nếu các bạn muốn sau này ôn thi cao học thì các bạn phải cố gắng học môn này.

Bây giờ thầy đã không còn dạy ở ĐH cửu long là một điều thiệt thòi cho các bạn sinh viên hiện nay.

Chúc Thầy thật nhiều sức khỏe, và sẽ luôn thành công!

CNTT4K5

Hoài Phan mến,

Tuy chưa từng tham dự những buổi học do Phan đứng lớp nhưng qua dòng tâm sự của Phan, tôi (cũng là giảng viên) có thể khẳng định một điều, Phan là một giảng viên có tâm huyết với nghề, mong ước sinh viên sẽ thành công trong cuộc sống. Đọc bài viết của Phan, có thể thấy được rằng Phan cũng trăn trở khá nhiều khi các môn học mà Phan dạy không được sinh viên chú ý, bản thân Phan cũng đã lựa chọn phương pháp dạy tốt nhất sao cho có thể dễ dàng truyền đạt cho các em. Một điều rất tự nhiên "khi những cái đầu đó trông uể oải" thì làm sao có thể tiếp thu bài được, Phan càng giao việc nhiều, "những cái đầu uể oải đó" càng uể oải hơn. Nói như thể không có nghĩa là khỏi giao việc, mà Phan làm sao cho "những cái đầu uể oải" đó trở nên thoải mái từ đó sẽ có hứng thú với môn học. Phan đã từng xem các em như những người bạn chưa ? Phan đã từng đứng ở góc độ của các em sinh viên để  cảm nhận suy nghĩ của các sinh viên khi gặp một giảng viên có khoảng cách với sinh viên chưa ? Sinh viên đã từng tâm sự với Phan để mong được Phan tư vấn, giải quyết những khúc mắc trong học tập cũng như trong cuộc sống đời thường chưa? Tôi nghĩ Phan nên thu hẹp khoảng cách với các em, gần gũi để hiểu được các em hơn và cũng từ đó các em sẽ quý mến Phan nhiều hơn. Tôi quan niệm niềm vui lớn nhất của nghề giáo là nhìn thấy các học trò thành công và luôn quý mến thầy cô.

Đoạn cuối "Hay là ...", hình như sau nhiều nỗ lực , tâm huyết nhưng không được như ý, có vẻ Phan đang muốn buông xuôi ? Hãy giữ vững lập trường Phan nhé.

Đây là vài dòng tâm sự tôi muốn chia sẽ với Phan với tư cách là một đồng nghiệp.

Rất vui nếu được kết bạn với Hoài Phan. Có thể kết bạn thông qua facebook theo địa chỉ mail truongvhphan@hotmail.com

Trường Phan

Đúng như anh đã nhận định, sinh viên luôn giữ một khoảng cách rất xa với tôi. Chỉ những sinh viên nào từng tiếp xúc riêng với tôi thì mới hiểu rằng Phan không phải như họ nghĩ. Có điều số này rất ít anh ạ.
Một điều nữa là tôi bị bất lợi là tin đồn truyền miệng từ sinh viên năm trước cho năm mới. Làm sinh viên càng giữ khoảng cách với tôi. Vừa rồi được ngồi với một số sv tôi mới hiểu là có những tin đồn mà tôi không ngờ tới. Đúng là tin đồn.....
Trong cuộc sống tôi không có khả năng tạo quan hệ tốt làm tôi luôn tạo một khoảng cách chăng, tôi không tạo sự thân thiện chang. Có lẽ tôi sẽ xem lại mình để tạo dụng những mối quan hệ thân thiện hơn.
Nghề giáo là một cái duyên mà tôi cải số cũng không được nên tôi quan niệm mình sống vì sinh viên nhiều hơn là vì những cái hư danh xung quanh đó. Nên chắc là tôi sẽ cố gắng đến khi nào họ cảm thấy chàng mình thì mình mới ngưng anh ạ.
Một lần nữa xin cảm ơn những động viên chân thành đến Phan
Xin lỗi tôi không biết anh bao nhiêu tuổi nen xưng hô có lẽ không đúng mực có gì anh bỏ qua cho nhé. Tôi sẽ liên lạc với anh trên face book

hieunt's picture
Submitted by hieunt on Fri, 06/14/2013 - 09:35

Chào Thầy!

Trước tiên em xin chúc Thầy và gia đình nhiều sức khỏe và hạnh phúc. Em là Nguyễn Trung Hiếu (cựu SV K05406), đã nhiều năm trôi qua em chưa có dịp gặp lại Thầy nhưng có lễ Thầy chưa quên em đâu nhỉ! Vì hoàn cảnh, vì xã hội ai cũng lao vào vòng xoáy của việc kiếm tiền nên ít có cơ hội gặp nhau để ôn lại những kỹ niệm hay chắp cánh thêm cho mối quan hệ nào đó.

Hôm nay tình cờ vào blog của Thầy, và tình cờ hơn khi đọc được những dòng tâm tư của Thây về cuộc sống, về công việc, về đời và về người; tự nhiên trong em có 1 sự đồng cảm (có lẽ vì tính em giống tính Thầy); em rất hiểu cảm giác của Thầy. Nhưng Thầy ơi, con người ai cũng có mặc tốt và mặc chưa tốt (có lẽ vì mình không nhận ra), mặc tốt thì chắc nhiều người nói với Thầy rồi, em xin nói về mặc chưa tốt vài lời mong Thầy hiểu (chưa tốt không phải là xấu): thứ nhất là trong lớp học Thầy giảng khá hay nhưng có một điều là Thầy hơi nóng tính, do đó Thầy hay lớn tiếng với SV ngay trong lớp học. Thầy biết không! SV bây giờ ít nhất cũng ngoài 20 tuổi cùng với xã hội như ngày nay nên con người không còn tính ngây thơ như ngày trước; điều này em rút ra được từ thực tế bản thân nên em xin chia sẽ với Thầy: vào năm 2010 em cũng là giảng viên, và trong một lần cho đề tài về nhà  làm thì vô tình phát hiện có 4 SV coppy bài của nhau; lên lớp hỏi thì không em nào nhận mặc dù mình đã nói là nếu nhận thì tôi có thể bỏ qua nhưng nếu không thì sẽ cấm thi, và nhất định là 4 em đó không nhận, buộc lòng em phải đợi đến cuối buổi mới gọi 4 em đó ở lại, và Thầy biết lý do vì sao 4 SV đó không nhận lỗi không? 4 em ý nói là "em lớn rồi Thầy à, trong lớp nên dị không dám nhận". Đó, qua câu chuyện này em cũng mong Thầy hãy cố gắng giữ bình tĩnh 1 chút trong thời gian lên lớp, nếu có việc gì thì có thể gặp riêng SV vào cuối buổi.

Lúc em còn đi học em rất thích những môn học của Thầy cũng như lĩnh vực CNTT, vì xác định là sẽ làm CNTT sau này, đồng thời cũng là dân chuyên Toán nên những môn học của Thầy em thấy hay và tất nhiên là dễ dàng vượt qua. Bây giờ đi làm trong một tập đoàn lớn, làm về mặc CNTT nhưng em vẩn áp dụng những kiến thức ngày đó Thầy chỉ dạy và phát triển thêm (hiện tại em làm ở Trung tâm CNTT-Tập đoàn Điện lực Việt Nam).

Việc thứ 2 em muốn nói với Thầy thì hơi đời tư cũng như phong cách sống của Thầy một chút; đó là về vẻ bề ngoài. Một người đàn ông "lịch lãm" bao giờ cũng được đám đông chào đón hơn "chưa lịch lãm"; đây cũng là kinh nghiệm em rút ra được từ kinh nghiệm đi làm thực tế.

Cuối cùng, em mong 2 Thầy trò mình có dịp để được gặp nhau, có thể xem nhau như 2 người bạn trong xã hội này, vì trong em luôn có những tri ân cho người Thầy cũ của mình.

Kính thư!

(Một vài thông tin:

- SDT: 0972 56 86 57

- Facebook: https://www.facebook.com/hieuntevnit1099)

Chào Hiếu,
Nếu mình nhớ không lầm Hiếu cũng là một ngườicó năng lực không chê vào đâu được nhưng khá nóng tính và cực đoan. Tuy nhiên hôm nay đọc được những dòng này của Hiều mình hiểu Hiếu đã thây đổi rất nhiều. Chúc mừng em khi em đã thành công trong cuộc sống. hi vọng có lúc được gặp em ngoài đời cho những chuyện đời thường riêng tư nhé.
Về 2 vấn đề của Hiếu đề cập. Thực chất là mình cũng đã nhận ra và đã điều chỉnh khá nhiều rồi Hiếu à. Tuy nhiên những việc làm tế nhị như em thì đúng là mình phải học em và điều chỉnh lại mình.
Vấn đề thứ 2 của Hiếu đúng là mình chưa nghĩ đến, cứ sống xuề xòa như bản chất nông dân của mình. Mình sẽ suy nghĩ nhiều về điều này. Có lẽ cuộc sống hiện nay cũng cần những cái như vầy.
Một lần nữa cám ơn Hiếu nhiều. Lúc nào có dịp ở quanh quẩn thủ đức hay quận 9 thì gọi mình nhé .
thân

 Thưa thầy! thầy đừng buồn. em xin có vài ý như sau

Thầy không hề khó tính đứng trên phương diện đạo đức nghề nghiệp thầy đã từng châm chước cho rất nhiều sinh viên nếu không thì những sinh viên học lại sẽ không thể qua được môn cấu trúc dữ liệu vì em là một trong số đó khi em học đến lần thứ 3, em biết mình đã làm gì trong bài thi mà!cả 406 đều cho thầy Nhất là idol riêng em thì thầy là idol!

em có thể chắc chắn những sinh viên rớt là do không chịu đến lớp đều đặn, còn không đạt điểm cao là do các em không chịu khó đầu tư bài vở chứ không phải là do khả năng truyền đạt của thầy( bởi vì em đã từng như thế). thầy đửng nản lòng những điều thầy dạy về mặt ứng dụng là rất thực tế ( hơi buồn là đi ra ngoài em mới hiểu được,)

Các em chưa đi làm nên không thấy được ứng dụng của cấu trúc dữ liệu khi làm về IT hoặc kinh tế( vi nó là cách để xử lý vấn đề).theo khảo sát ở khoá của em thì những sinh viên rớt đa phần đều không đến lớp được 5 buổi xét trên cả khoá học thì rớt là hiển nhiên.đó là do tụi em chứ không phải Thầy mong Thầy đừng buồn.

Riêng cá nhân, em biết ơn thầy nhiều nhiều lắm vì sự giúp đỡ của thầy khi học ở khoa kinh tế!em mong có ngày được đứng trước mặt thầy để nói những lời này mà 3 năm trôi qua em vẫn chưa thực hiện được.

 Sắp đến đây ngày 20/11 em mong là mình sẽ thực hiện được, thầy giữ gìn sức khoẻ và vững tin thầy vào điều thầy đang làm thầy nhé! một ngày nào đó các em 406 ra trường và  va chạm thực tế sẽ hiểu được những gì thầy dạy.

Cám ơn em có những suy nghĩ thực tế khi sinh viên thì chắc ít bạn có thể hiểu được. Mình chỉ mong những kiến thức sẽ giúp tụi em dù ít hay nhiều. Em hãy tự tin lên vì giờ thầy với em cũng chỉ là người anh đi trước thôi. Hi vọng khi gặp lại thầy trò hay anh em mình có thể trò chuyện một cách thoải mái với tư cách anh em nhé...

Có gì cứ liên hệ mình điện thoại ở dưới site em nhé.

Thân

điều thứ nhất em nhận ra rằng, đằng sau những lời quát tháo trên lớp là 1 người không phải nhiệt tình mà là một người thầy tận tình với sinh viên

điều thứ 2 là mong thầy đừng thay đổi cách ăn mặc, em vẩn thích phong cách bụi bặm đậm chất công nghệ hiện tại của thầy hơn, với lại nó mang cảm giác gần gũi